Monday, December 15, 2008

Quê hương bỏ lại bên trời ...


Minh Vũ

Xứ sở nào em bỏ ra đi
Liều mình vượt biển xá chi bão bùng
Trời thương cho đất tạm dung
Sống vui quên kiếp khốn cùng khổ đau

Dẫu rằng không quá sang giàu
Nhưng em thỏa nguyện ước ao làm người
Mong sao đời được yên vui
Tự do hạnh phúc xứ người xa xăm

Ngày đi, em tuổi trăng rằm
Ðến nay tóc đã lăm răm đổi màu
Thời gian trôi vụt qua mau
Tưỡng như là giấc chiêm bao còn hoài…

Quê em ngày đó không may
“Búa liềm” giáng xuống trần ai đoạn trường..!
Cờ đỏ phủ ngập thê lương
Bắc Nam xuôi ngược tìm đường ra khơi

Em vừa tuổi chớm xuân thời
Rưng rưng gạt lệ xa quê đêm Hè
Trăng lên tìm đến chiếc ghe
Mà lòng se thắt ..nặng đè bước chân …

Hôm nay nhớ chuyện xa gần
Buồn vui lẫn lộn bâng khuâng trong lòng
Nửa đời xa xứ nhớ mong
Ðã như kết lại thành dòng tâm tư ...

Viễn phương ngày đó còn như
Chập chờn ẩn hiện quá ư rõ ràng!
Vượt qua biển rộng thênh thang
Cô gái mới lớn bấm gan đổi đời

Quê hương bỏ lại bên trời
Ngày đi câm nín, lệ rơi hai hàng!
Chuyến đò chở khách sang ngang
Cũng buồn lẳng lặng lên đàng trong đêm …

No comments:

Post a Comment