Sunday, December 27, 2009

Cuối Một Vòng Quay


Ngày cuối tuần, cuối năm, cuối tháng
Khép một vòng nhật nguyệt đa đoan
Cứ như thế: theo mùa phiêu lãng
Ngày nối đêm, tháng lụn năm tàn!

Trời cố quận chắc vàng hạt nắng
Phố phường xưa thay áo vào mùa
Đêm viễn xứ lạnh đầy mắt trắng
Trải hồn mềm theo gió xa đưa.

Màu thời gian phai dần sợi nhớ
Bước mòn chân so lệch vuông đời
Khác chi cảnh trôi sông lạc chợ
Khi trăm chiều lối mộng chơi vơi!

Đi! Thì vẫn đường đi không đến!
Về! Còn đâu lối cũ quan san!
Cứ lây lất như thuyền không bến
Ngậm ngùi thương hoàng hạc xa đàn.

Vòng đời- lần nữa- thay trang mới
Qanh quẩn cũng là những chờ mong
Chờ đêm mau sáng, ngày mau tới
Biết đâu vui được thoáng mơ hồng!

HUY VĂN

Saturday, December 19, 2009

Nhìn Tuyết Rơi Chợt Dâng Nỗi Đau Thẩm 19.12.2009


NHÌN TUYẾT RƠI
CHỢT DÂNG NỖI ĐAU THẦM

Muốn bắt chước người: chưởi khan mấy tiếng
Mà vẫn chưa thấy " đã " tận đáy lòng
Tội chúng nó: bán Đất, Sông, Núi, Biển
Còn lời nào đủ nghiã CHƯỞI hay không?

Khi chúng nó đi đêm, cúi lòn, xin xỏ
Là lúc dân đen tất tả ngược xuôi
Giữa thời buổi chúng gọi là mở ngõ
Dân vẫn nghèo. Đảng: một lũ đười ươi!

A! Đười ươi còn biết thương đồng loại
Còn chúng lo mãi quốc để cầu vinh
Khi cuồng sóng dậy phong ba Nam Hải
Chúng lặng thinh để tàu cộng hiếp dân mình!

Lũ khốn kiếp! Một loài vô liêm sĩ!
Đội láng giềng, đạp dân tộc bấy lâu
Thương bao kẻ mang nhiệt tâm, thiện chí
Đang oằn mình trong ngục tối, tù sâu.

Những mặt nạ mang sắc màu đổi mới
Với thênh thang phố xá đẹp như mơ
Chỉ là cảnh ngụy trang, là bánh vẽ
Lùa hảo tâm của những kẻ...ngây thơ !

Thương nòi giống sau 60 năm cộng sản
Vẫn lầm than vì một đám vô tâm
Lòng vời vợi nghĩ về cơn quốc nạn
Nhìn tuyết rơi chợt dâng nỗi đau thầm.

HUY VĂN ( HVC )
( Lebanon, PA ngày bão tuyết 19-12-2009)

Wednesday, December 9, 2009

Về Thăm Chốn Củ


Có một ngày ta về thăm chốn củ
Hàng dừa xanh vẫn nghiêng bóng đợi chờ
Thần vệ nữ đã trở thành goá phụ
Nằm tương tư anh lính đỉnh non xa
Bải tuột núi ngậm ngùi trơ vách đá
Vọng biển xanh buồn bả ngóng người xưa
Tháp chàm cỗ vẫn nghìn năm đứng đợi
Nét rêu phong mòn nổi ưu sầu
Sông xóm Bóng hững hờ trôi chãy
Chở về đâu nặng trĩu thương đau
Người quanh ta ? hay bóng ma Hời nơi cỗ mộ ?
Kéo về đây đòi lại sơn hà ?
Ta bỗng hiễu nổi hờn vong quốc
Trong thân ta có giòng máu Champa?
Có phải mưa rơi hay mắt ta mờ lệ ?
Nước từ đâu? sao laị mặn môi hờ ?
Ta muốn hỏi đâu bầy ngựa hoang?
Đâu những chàng trai vai mang thanh kiếm bạc
Với thời gian dù tóc có thay màu
Hãy về đây cùng ta thăm chốn củ
Để cùng ta chia sẻ những thương đau ?

Trần Trà Vinh
Viết nhân dịp về thăm Nha Trang hè 2005
Khoá 2/72 HSQ/TB THSQ-QLVNCH

Sunday, December 6, 2009

NHA TRANG CỐ NHÂN .

Nha trang mấy năm qua
Tình anh vẩn mặn mà
Cố nhân chừ xa lạ
Ôi ! Em và biển cả !

Nhớ mưa thu nha trang
Cầm tay em rộn ràng
Áo em ..ôi ! mỏng quá
Nhìn ..mà mắt xốn xang .

Yêu em tình ngây dại
Đẹp như biển ban mai
Nụ hôn đầu nồng thắm
Nên lòng chẳng phôi phai ..

Nha Trang ..phố và biển
Giờ em xa biền biệt
Ta nhớ phố chiều xưa
Nhớ thêm đôi mắt biết ..

156..

NHA TRANG LỞ HẸN .

Sóng biển dập dồn nhớ cố nhân
Nụ hôn em tặng ..dạ bần thần
nha trang hò hẹn hai đứa đã ..
Một dạ khắt lòng ..sẻ thành thân .

Nha Trang nhớ lắm ..ơi ! Đồng Đế .
Quân trường nắng đỏ suốt mùa hè
Bải tiên thực tập mồ hôi đổ
Một hai , hai một súng lưởi lê .

Từ bỏ mẹ già ta chinh chiến
Giả từ sách vở với bạn hiền
Mùa hè đỏ lửa năm xưa ấy
Đúng là ..dỉ vảng lắm muộn phiền .

Nâng ly rượu đắng ..nha trang nhớ
Ra trường năm ấy ..cổng em chờ
Chinh chiến vài năm anh trở lại
Ngờ đâu oan nghiệt ..tháng tư về ..

Đồng Đế , nha trang bao kỷ niệm
Nhưng giờ ..em đã là cố nhân
Còn ta giờ đã đầu phai bạc
Nhưng lòng không bạc ..nhớ cố nhân .

156 ..

Tạ văn Chính khóa 8/72 Đồng Đế

Friday, December 4, 2009

Ao Lua Ha Dong / BS To Pham Lieu

Áo Lụa Hà Ðông

Nắng Ca-li anh đi mà chợt rét..

Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông .

Lụa Hà Đông nghìn đồng một mét .

Vậy mà sao em nỡ cắt bốn năm màu .

Còn tiền công tuy chẳng kể vào đâu ,

Nhưng cuối tháng làm sao anh thanh toán .

Em may một áo, anh đã buồn một tháng ..

Em chơi nguyên com lê, anh chết cả tâm hồn .

Nhưng em ơi !tình nghĩa tựa bằng non .

Anh xin hứa từ đây ngừng uống rượu .

Và hốt non vài ba bát hụi .

Ðể dành tiền may áo lụa Hà Đông .

Lụa Hà Ðông, áo ấy em mặc đẹp vô cùng .

Áo tuy đẹp nhưng đau lòng anh lắm .

BS Dù Tô Phạm Liệu

Lúc Phân Vân


Xưa chinh chiến vốn mang hồn bất sá
Đường chông gai mà bước chẳng ngại ngần
Nay yên ấm sao rụt rè chí cả
Nhìn cảnh đời trôi xấp ngửa, lần khân!

Có phải vì mang phận hèn, thân nhục
Nên cùn mằn nơi xứ lạ, người dưng?
Hay chỉ vì nhánh đời chia mấy khúc
Nên tháng năm cứ trì trệ...lừng khừng?

Đem buồn vui vào tiếng chì, tiếng bấc
Của nhịp đời chìm nổi giữa phế hưng
Để dư âm của binh tàn, nước mất
Vẫn triền miên vang vọng đến vô chừng!

Thương quá! Những tim hồng mang nhiệt huyết
Nhớ làm sao! Sắc áo với màu cờ
Xưa ngậm ngùi nhìn non sông tận tuyệt
Nay vẫn là chim quốc gọi nguồn mơ.

Nợ xương máu chất chồng theo ngày tháng
Câu hẹn thề còn vọng mãi hoài âm
Bao nhiêu năm mỏi mòn vì quốc nạn
Quê hương ơi! Đây một nỗi đau thầm.

Thắp ngọn đuốc soi bóng mù viễn xứ
Cho sáng hồn khi chao đảo, phân vân
Ta: bèo bọt đang xuôi dòng lữ thứ
Mang lòng son đặt trên bước thăng trầm!

Đã thấp thoáng ráng trời, hoàng hôn tím
Nên cũng đành cương lỏng, vó câu lơi
Thời gian ơi! Hãy ngược vòng xoay chuyển
Cho hoa niên lần nữa điểm tô đời.

HUY VĂN

Bao Năm Ước Hẹn Vẫn Chưa Tròn


BAO NĂM ƯỚC HẸN VẪN CHƯA TRÒN
( Để nhớ mùa công tác CTCT
19/11/1972 - 19/01/1973 )


Khác gì mây khói vương đầu núi
Loáng thoáng, mong manh, chực chờ tan
Lời hứa đã chìm trong gió bụi
Khi chân khua mãi nhịp hoang đàng.

Một dạo Thu tàn trên bóng nắng
Lối Duồng(1) ai thả bước tung tăng?
Trời xanh, sóng bạc, hương biển mặn
Nhớ quá! Thượng Văn, ơi Thượng Văn!

Vành nón nghiêng theo chiều Lâm Lộc
Thơm nắng làng Em táo trĩu cành
Làn gió đưa hương vờn lên tóc
Guốc khua lính qúynh bước chân nhanh.

Lỡ một chuyến xe về Phan Rí
Đành treo nỗi nhớ tại ngả ba
Trải một dòng Thơ vào nhật ký
Cho dài thêm nỗi nhớ Hòa Đa.

Hừng hực nắng loang trên mặt đất
Con dốc Lương Sơn muốn đụng trời
Khi không máu đổ mùa Sinh Nhật (2)
Chưa thành lính chiến đã thây phơi.

Nhớ dãy phố buồn ôm quốc lộ
Vằng vặc trăng soi bóng quận đường
Sương tỏa bóng Hời đêm hoài cổ
Nỗi lòng Chiêm Quốc thẫn thờ vương.

Bao năm ước hẹn vẫn chưa tròn
Lạc giữa phế hưng của nước non
Bình Thuận, Hòa Đa dù vạn dặm
Vẫn gần tâm tưởng, vẫn keo son.

HUY VĂN
(1) Duồng = Một tên khác của Xã Thượng Văn
(2) " Tai nạn giao thông “ giữa GMC và L19 ngay tại đầu
dốc Lương Sơn, Xã Chợ Lầu, Quận Hòa Đa ngày 19-01-1973 .
Một SVSQ thiệt mạng. Bốn SVSQ và người Quan Sát Viên của L19 bị trọng thương )