(Kính gửi toàn thể đồng môn quân trường Đồng Đế-Nha Trang như lời CHÚC PHÚC)
Giáng sinh thơ thẩn đến gần Sắp tàn năm cũ , Đông Quân(*) đang về Chúc đồng môn khắp sơn khê Từ quê nhà đến bên kia bán cầu Nhận nhiều ân phước bền lâu Chiến binh hồn giữ tình sâu thuở nào Thần Đồng Đế như trăng sao Trăng lên sáng tỏ, sao hoài lung linh Giáng sinh năm về một lần Ươm mầm hạnh phúc dâng tràn dương gian Hai ngàn linh chín (2009) chứa chan Hoa Xuân hé nụ, Đông tan tan dần Đồng môn lòng mở thênh thang Tâm Xuân xua hết tà ma cõi trần Năm mới ngát hương thanh tân Trao nhau quả ngọt trên cành yêu thương Đồng môn như con muôn phương Đồng Đế là Mẹ vạch đường con đi Giáng sinh, năm mới, xuân thì Muôn hoa hát khúc ân tình nuớc non
11:30PM, 19-12-2008 Trần Ngọc Tấn Khóa 8/72 Đồng Đế
Phạm Hùng, TX Tuổi 19, xếp bút nghiên nhập ngủ Bỏ sau lưng ấp ủ chuyện tương lai, Tung Hoành Sơn gội nắng gió tháng ngày Tròn bổn phận làm trai thời chiến loạn
Gót chân nhỏ, nhưng lòng son gan thép, In dấu hài khắp chốn đất quê hương Nơi Cao nguyên sỏi đá với rừng thiên Trải dài xuống bưng biền vùng đất cuối
Ôm lý tưởng thanh bình cho sông núi, Chống bạo tàn, dành cuộc sống ấm no Ðổi máu đào, xương trắng lấy tự do Thề nối bước cha anh vì đại nghĩa ..
Quyết xông pha , vẫy vùng nơi trận địa Bom đạn gào đâu sờn chí nam nhi Như Kinh Kha, dẩu có một lần đi Gương Tráng Sĩ muôn đời soi hậu thế
Từng vùng đất cháy đen thành hoang phế, Nay hồi sinh chào đón những đóa hoa Rừng hoang vu ngập ánh nắng chan hòa Ðồng lúa cháy ..xanh lên màu mạ mới
Những bước chân hầu như không biết mỏi, Bước hành trình nặng trĩu …nỗi niềm riêng, Chờ đợi ngày bom đạn đã ngủ yên Về nối lại chuyện ngày xưa thuỡ ấy …
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Tấm thẻ bài hoen rỉ nơi đâu ? Trại tù cải tạo đọng sầu, Nước phèn cơm chấy nhuộm mầu sạm da.
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Trong tủi hờn hoang phí đời trai. Lê la cuộc sống tù đày, Tuổi xuân vùi dập tương lai mịt mù.
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Trong bàng hoàng kinh dị cơn mê. Xác thân gầy héo thảm thê, Chập chờn vất vưởng bước lê tủi hờn.
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Vẳng bên tai tiếng quỉ lời ma. Râm rang ra rả hò la, Vuốt nanh rực máu A Ka chiả gìm.
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Nơi rừng sâu đất rỉ đỏ sương. Nước chan mì lát đoạn trường, Đọt rau rắn mối quí dường trân châu.
Nhớ một ngày giã từ vũ khí, Xác không hồn hoại chí nam nhi. Tuổi xuân hoang phí vô tri, Hờn câm tủi nhục không gì đau hơn.
Lòng trong vơi nổi oán hờn !!!
==================================
Đài Tưởng Niệm Bất Diệt
"Vị Quốc Vong Thân" nay phủ mờ rêu Cũ kỹ, phong sương, tàn tạ ráng chiều Tượng Tiếc Thương, kẻ thù giật ngã Như chính nghĩa một thời đã đổ xiêu
Những trang chiến sử có thể nào quên? Anh hùng vị quốc sao bị xoá tên? Không! Đài tưởng niệm là vĩnh viễn Trong những trái tim, kiên cố, chói loà
Chào anh! Người lính Việt Nam Cộng Hoà Dù chỉ nắm xương tàn, rã thịt da Hay phế nhân, thân già nua, tàn tạ Muon đời vị trí bậc cha kiên cường
Chào anh! Người lính bạn đáng thương Chết nơi chiến trường cách một đại dương Với người thân chờ nơi đất lành Mỹ Quốc Cho đuốc Nữ Thần sáng rọi Viễn Đông
Bảo vệ miền Nam một quãng đường Tự do, trù phú, no ấm tình thương Hai mươi năm chinh chiến, máu xương Mãi còn tô đẫm thiên trường sử ca
Chiều hôm nay có ai về quê cũ Tìm dùm tôi người con gái tên Duyên Nhắn với em tôi giữ trọn lời nguyền Em gắng đợi chờ ngày về tao ngộ
Nay quê nhà chắc đến mùa lúa trổ Cánh đồng làng rộn rã tiếng hò khoan .. Tôi ở đây ngày vẫn bước nhịp nhàng Cất tiếng hát quân trường vang tiếng gọi
Thao trường .. đổ mồ hôi lên cát sõi Mai chiến trường bớt đổ máu đào rơi! Ðời chiến binh phiêu bạt bốn phương trời Mang chí cả tung hoành muôn vạn nẽo…
Chiều Bải Tiên ngồi nhìn từng đợt sóng Nghe rì rào tôi ngỡ tiếng em trao Thì thầm nhau câu hẹn ước hôm nào Yêu nhau mãi cho dù mình xa cách …
Ðêm Nha Trang tôi đứng nhìn biển rộng
Ngắm ngân hà tôi mơ mộng vu vơ Có vì sao rơi rớt thật xa bờ Chợt cảm thấy lòng bâng quơ xao xuyến ..
Em yêu hởi! Những ngày xưa quyến luyến Kẻ phương nầy, phương đó nhớ thương nhau Cầu mong ngày đất nước hết binh đao Mình sẽ mãi bên nhau em yêu dấu .. Minh Vũ
Sáng hôm nay tình cờ em đọc được Những bài thơ thầm ước buổi chiến chinh Của các anh lính viết lúc đăng trình Buồn nhớ lại chuyện tình mình ngày cũ
Em hôm nay đã trở thành thiếu phụ Thuỡ xa xưa em ấp ũ một thời Làm người yêu lính chiến suốt một đời Theo Lính bước khắp nơi vùng đất nước.
Em diễm phúc được tròn lời nguyện ước Gặp người hùng áo chiến thấm phong sương Chàng hiên ngang xuất hiện buổi tan trường Em e ấp tình vương trao ánh mắt…
Tình chớm nở áo rừng xanh, áo trắng Sánh vai nhau chung bước những ngày mơ Thầm nguyện ngày đất nước hết đôi bờ
Ðể ước vọng thành bài thơ diễm ảo .. Chàng hiên ngang đâu xá gì xương máu Ngăn giặc thù tràn ngập chốn biên cương Những lá thư viết vội từ chiến trường Em nhận được còn vương mùi khói súng ..
Cánh thư xanh chàng viết mưa ướt sủng Hẹn ngày về sẽ hái một cành hoa Vùng Tam biên heo hút núi đồi xa Cài mái tóc người yêu quà tao ngộ…
Em chờ đợi qua hết mùa Phượng trỗ Những ngày hè nắng đổ ngập đường xưa Một mình em đếm bước dưới nắng trưa Nghiên nón lá mỏi mắt đưa mong nhớ
Ngày gặp lại chàng ..không bao giờ nữa ..! Một sáng buồn em khóc ngất tiễn đưa Nghe tin anh gục ngã buổi chiều mưa Hoa rừng dại còn chừa dành về phép …
Anh Lính chiến, ”Tình anh luôn vẫn đẹp ” Cho dù anh ..lỗi hẹn đã không về Chiến chinh làm dang dỡ nghĩa phu thê Xin hãy giữ cành hoa chờ tao ngộ ..
Lá thư trước hẹn em kỳ phép tới Anh sẽ về kịp buổi cúng Giao thừa Anh đền em những hứa hẹn còn chưa Ðể bù lại vừa lòng người mong đợi …
Anh mường tượng ngày về lần phép tới Hai đứa mình sẽ quấn quít bên nhau Sánh bước trên con đường cũ ngày nào Thuỡ đôi lứa yêu đương thời đi học …
Giao thừa xong mình cùng đi hái lộc Ðến Lăng Ông xin xăm quẽ đầu năm Khấn Tả Quân lời cầu nguyện thì thầm Cho hai đứa ngàn năm không xa cách ..
Tội cho em! Những ngày dài cô quạnh Làm người yêu lính trận ở biên cương Ít có khi về thăm lại phố phường Vì chinh chiến, quê hương còn khói lửa …
Nhớ em lắm, anh nguyện cầu hằng bữa Những đêm dài ngồi dựa chiến hào sâu Nhìn hỏa châu lấp lánh trong đêm thâu Anh cứ ngỡ ngày nào đèn đô thị …
Ước gì anh được thành chàng Thi sĩ Viết tặng em yêu quí những vần thơ Kể em nghe chuyện ở chốn xa mờ Có người Lính mộng mơ về phố cũ …
Thư anh viết ngàn trang vẫn chưa đủ Gởi về em trọn ấp ủ yêu thương Của chiến binh đang ở chốn xa trường Cho cô gái còn vương tà áo trắng …
Tình đất nước đôi vai anh mang nặng Tình yêu em thầm lặng giữ trong tim Khi quê hương bom đạn chưa lắng im Thương em quá! Nỗi niềm người chờ đợi … Minh Vũ
(Kính tặng toàn thể đồng môn Đồng Đế) Tôi có nhiều chiến hữu Cùng chung một chiếc nôi Thao trường Đồng Đế cũ Tình đồng môn trong tôi
Đồng Đế ơi! Đồng Đế “Thao trường đổ mồ hôi Chiến trường bớt đổ máu” (*) Là chiếc nôi trong tôi
“Thanh kiếm với mặt trời Lung linh màu thép bạc Giữa đại dương bao la Quyền uy trao mãi mãi” (**)
Vũ đình trường lộng gió Lá bàng vàng bay quanh “Anh ngàn năm thao diễn Em xõa tóc chờ anh” (***
Ra trường mang áo trận Màu xanh, màu cỏ hoa Rằn ri loang vết đỏ Súng trên tay giương cò
Trên bốn vùng chiến thuật Bạn bè tôi vẫy vùng Từ điểm cao, vùng trũng Người vươn lên không trung
Pháo tầm xa yễm trợ Bộ binh theo chiến xa Phóng pháo cơ thét lửa Tổng trừ bị hào hùng
Mũ nồi nâu, đen, đỏ Nón sắt màu hoa rừng Cùng điều binh, chia lửa Chiếm lĩnh chiến trường xưa
Những người bạn biệt kích Len lỏi rừng âm thầm Nhặt tin từ lòng địch
Tử thần như bạn thân
Có bao chàng thủy thủ Trùng dương sương vây mù Biên cương là biển cả Sóng vỗ hoài - thiên thu
Bao năm rồi ngẫm lại Tình đồng môn không phai Đời chiến binh lữ thứ Tóc xanh đã bạc màu
Chiến trường xưa thuở nào Binh đao thành quá khứ Cựu chiến binh tồn tại Thắp đuốc soi tương lai
Dâng vòng hoa tưởng niệm Chiến binh đã hi sinh Bội tinh trao miên viễn Đến đồng môn thương binh
Hương trầm thơm lan tỏa Tổ quốc hoài ghi công Đời đời ta nguyện niệm Tử sĩ thoát linh hồn
Đồng đội người ra đi Nhiều người còn ở lại Chí tang bồng hồ thỉ Tình như hoa sớm mai
Đồng Đế, vòng tay Mẹ Ôm trọn bạn bè tôi Bao sắc màu áo lính Gần xa – không chia phôi
9:25PM , 14-12-2002 Trần Ngọc Tấn - Khóa 8/72 Đồng đế (*) Lời nhạc quân hành (**) Phù hiệu của trường HSQ Đồng Đế (***) Phỏng câu thơ “ Anh đứng ngàn năm thao diễn nghĩ/Em nằm xõa tóc đợi chờ anh”
(Tặng bạn Nguyễn An Long họa sĩ trang trí tập san đại đội và các đồng đội thuộc đại đội 744, tiểu đoàn 6 SVSQ- khóa 8/72 Đồng Đế )
Tôi bắt gặp tôi trong mảng màu sáng tối Mang những buồn vui rong ruổi suốt cuộc đời Có những chiều xưa đường hành quân rất vội Và cả áo cơm tất bật sáng hôm nay.
Tôi vẽ chân dung mình Với nụ cười cằn cỗi Niềm vui qua quá vội Buồn ngồi lâu trong tôi
Nhớ ngày xa xôi di hành theo đồng đội Nắng quái soi nghiêng méo nụ cười trên môi Trăm mắt nhìn nhau hồn nhiên treo mũi súng Ba lô trên vai ướt đẫm hạt sương mai
Tôi hòa nhịp quân hành Vang vang tình đồng đội Trăm bước chân thẳng tắp Tim chưa nếm đơn côi
Rồi đến một ngày trăm người chia trăm ngã Những cánh chim xanh tung bay khắp muôn phương Áo lấm bụi đường chưa quen mùi chiến trận Tiếng súng vây quanh, ngang dọc chốn sa trường
Chiến trường im tiếng súng Áo trận cũng vừa buông Ngổn ngang lòng trăm ngã Gian nan ngàn dặm trường
Gió lốc cuộc đời mang tôi về xứ lạ Áo cơm chốn người thấm nỗi buồn thịt da Tất tả tháng ngày, bôn ba thân viễn xứ In dấu trong tôi đồng đội ngàn phương xa
Tôi quét ngang màu sáng Xuyên mảng tối ngoằn ngoèo Buồn cùng vui dan díu Tôi ngắm chân dung tôi
Tôi bắt tin anh trong buổi sáng thời bình Sau ba lăm năm mất tăm nhau biền biệt Chiến tranh qua đi như mùa đông trụi lá Tim tôi tươi lên theo niềm vui vỡ ra
Lần mò trong ký ức Tìm thấy nhau trong tro tàn chiến dịch Anh- người kỵ binh thời còn đỏ lửa Tôi- nguời lính bộ rong ruổi cánh rừng thưa Anh ở quân khu ba Tôi về quân khu bốn Súng đạn trên thân - ngày hành quân bất ổn Sống chết không hay mỗi tối địch công đồn Áo trận màu xanh, lính chiến tuổi còn xanh Chiến địa tang thương, mùi thuốc súng bay quanh Anh, mũ nồi đen Tôi,đầu trùm nón sắt Anh trên xe tăng Tôi băng suối đêm ngày Thoáng nghĩ về nhau trên chặng đường rong ruổi Trí nhớ mang theo kỷ niệm thuở quân trường Giữ mãi về nhau khi ta cùng đại đội Đồng môn sống sót tình níu mãi không thôi
Thời bình anh và tôi Mỗi người đi một ngã Anh đến đất trời xa Tôi ở lại tang bồng Vẫn tìm nhau trong trời cao đất rộng Lần tin nhau theo chân mây mênh mông
Đến ngày tin bắt gặp Tóc tôi chẳng còn xanh Còn anh đầu bạc trắng Cùng nhau mơ đêm trăng Kể cho nhau nghe ngày xưa còn khệnh khạng Kể cho nhau nghe ngày ấy hồn mênh mang Hẹn cùng nhau hát bài ca hạnh ngộ Vui cùng vui như khi còn ngây ngô
" ĐÂY LÀ TIẾNG NÓI NƯỚC VIỆT NAM
PHÁT THANH TỪ THỦ ĐÔ SAIGÒN ..."
Cho đến nay tiếng nói ấy vẫn còn
Vang vọng mãi trong trái tim Ngưòi Lính .
Là hình ảnh của một thời ổn định
Là tiền đồn của Thế Giới Tự Do
Của miền Nam nước Việt rất ấm no
Là thành luỹ mang hồn thiêng sông núi .
Người Lính trẻ đã một thời giong ruổi
Đem tình người, tình lính trấn biên cương
Vẫn một lòng chung thủy với quê hương
Dù oan nghiệt rẽ đời qua trăm hướng .
Người Lính chúng tôi tuy không Sinh Vi Tướng
Cũng hiên ngang chấp nhận Tử Vi Thần
Trọn một lòng chỉ vì Nước ,vì Dân
Dâng hiến cả đời mình cho Tổ Quốc .
Từ Quảng Trị rét căm mùa gió bấc
Đến Cà Mau mưa lũ ngập đồng sâu
Vết giày Saut lội bất cứ nơi đâu
Để mang lại Tin Yêu và Lẽ Sống .
Người Lính chúng tôi mang trái tim hào phóng
Của tuổi đời đẹp nhất : lúc đôi mươi
Làm nguồn vui nơi tuyến đầu lửa bỏng
Trong gian truân vẫng nồng ấm nụ cười .
Dù đôi lúc có hoang mang , phẫn nộ
Hay chán chường vì dấu ấn chiến tranh
Nhưng nỗi buồn cũng tan biến rất nhanh
Khi đối diện với kẻ thù ngoài mặt trận .
Rồi cũng đến lúc chào thua số phận
Khi tàn vong đành Nước mất , Nhà tan
Vì thế cùng , lực tận , chỉ thở than :
Thân nhược tiểu, xót thầm , ôi ngang trái !
Người Lính chúng tôi không hề chiến bại !
Chỉ chào thua định mệnh đã an bài
Bởi cô thế đành nương thân hải ngoại
Chờ bình minh quang phục của ngày mai .
Nhớ buổi anh nằm xuống trên chiến tuyến Vết đạn thù kết liểu mộng ngày xanh Vùng cao nguyên chị đi nhận xác anh Xe chuyễn bánh lệ hoen mờ má phấn
Người cô phụ khóc thương đời bạc phận Ôm con thơ chưa lần thấy mặt cha Về Phan Rang nương dựa với mẹ già Từng đêm khóc tủi hờn đời son trẻ * * * Hè Bảy hai lữa binh về quê mẹ Em đi vào chiến cuộc tuổi đôi mươi Xa ngôi trường hoa phượng đỏ hồng tươi Nhớ áo trắng ai bay chiều tan học
Trường Đồng Đế những tháng ngày khổ nhọc Sớm di hành , đêm ứng chiến lưng đồi Vũ đình trường diển hành đẩm mồ hôi Trên bải tập ba lô đầy vai nặng * * * Em gặp chị trên đường về bến vắng Tấn Lộc chiều con nước lặng lờ trôi Bên kia sông buổi chợ sớm tan rồi Chị khua nhẹ mái chèo thuyền cập bến
Những gắn bó nối liền trong thương mến Nên ngôn từ vỡ vụn buổi xa nhau Ba tháng trời gần gủi thoáng qua mau Từ giã chị em đi vì nhiệm vụ * * * Chị ở lại nối tiếp đời chinh phụ Nuôi con thơ cho trọn nghỉa với chồng Chủ nhật nào khu tiếp nhận người đông Em bên chị mừng vui ngày tái ngộ
Da em đen vì thao trường nắng đổ Nên chị buồn lo lắng phút tiễn đưa Em chiến binh đường sương gió nắng mưa Trong lữa đạn xót xa tình em chị * * * Em xa chị năm dài như thế kỹ Bao thu rồi không biết chị về đâu Từng trang thư em viết ở tuyến đầu Gởi cho chị chưa được hồi âm lại
Chiều cao nguyên chiến xa về biên ải Em nghe buồn pháo tháp lạnh sương rơi Bên kia sông bóng ai cuối chân trời Tưởng như chị chiều nay về bến vắng
Ta hào sảng thảy đời lên chiếu bạc Chọn phong sương và tìm thú tang bồng Cọp chưa “ liếm “ đã vung tay tự giác Ky’ tên vào danh sách “ Lính Đồ Bông “.
Chào mưa nắng quân trường hơn 9 tháng Những vui buồn chẳng khác một cơn mơ Mới hôm nào còn dáo dát, ngu ngơ Nay “ sắp sẵn “ cho trò chơi lửa đạn .
Chào buổi sáng bánh mì đường, chà láng Chào trưa, chiều cá mối với cải canh Cơm Nhà Bàn thường nhai vội, nuốt nhanh Để có chút thời gian ngồi thơ thẩn .
Chào Sân Bắn, Rù Rì, Khu Tiếp Nhận Chào Bãi Tiên biển, sóng, gió mời trăng Vũ Đình Trường, đêm thắp lửa truyền âm Bài Truy Điệu gọi anh linh Tử Sĩ .
Hòn Khô với tượng đồng thao diễn nghỉ Là hùng ca bồi đắp một niềm tin Thanh kiếm bạc và mặt trời chiếu rạng (*) Là lửa thiêng soi từng bước đăng trình .
Chào Đồng Đế! Ngày mai ta nhập cuộc Làm chim non rời tổ vuợt phong ba Chào phố Lính cuối tuần chân rảo bước Chào Nha Trang ! Biển đẹp mãi trong ta .
Răng mà dị rứa chưa tề Vô trong lớp học ngồi kề người ta Ra chơi răng cứ lân la Ai mô thấy rứa vào ra xầm xì Chiều tan lớp học bửa ni Đừng chờ bên cổng làm chi họ đồn Làng ni xóm nớ cùng thôn Ba mẹ tôi biết đánh đòn khổ thân Mai tê nếu có lại gần Bài thơ bửa nớ phân vân chép rồi Nhét vào trang vở cho tôi Tối về tôi đọc mai hồi âm cho Mai ni bến Ngự qua đò Muốn răng thì cứ dặn dò rứa thôi Đừng thương chót lưởi đầu môi Tôi lo lắng rứa đứng ngồi không yên Mùa hè đỏ lữa truân chuyên Ai xa xứ Huế về miền lữa binh Chỗ mô thì cũng quê mình Chỉ thay đổi cãnh nhưng tình không thay Trường Tiền chừ lạnh mưa bay Nhớ người mô rứa quắt quay nổi buồn .
Đầu tháng tư Long Khánh mờ lửa đỏ Giặc thù về từ quốc lộ hai mươi Định Quán Phương Lâm đường vắng bóng người Thay thế với xe tăng và đại pháo Ba Sư đoàn tiến quân như giông bảo Hai Trung đoàn Thiết giáp của Tàu Nga Thêm Liên đoàn bảy lăm pháo tầm xa Nuôi giấc mộng giải phóng vùng Long Khánh Anh lính bộ trên mầu cờ kiêu hảnh Nguyền hy sinh để bảo vệ quê hương Thiết đoàn năm yểm trợ bắn mở đường Sư Đoàn mười tám tuyến đầu chờ địch Anh tám hai Biệt Động Quân xung kích Trên tuyến đầu oai hùng lính mủ nâu Anh Công Binh lo nối lại nhịp cầu Ngày mai có Nhảy Dù về tiếp viện Từ Biên Hòa anh Không Quân ứng chiến Sẵn sàng bay những phi vụ nếu cần Anh Pháo Binh ghi tọa độ thật gần Để điều chỉnh khi tập trung hỏa lực Lử Đoàn ba Kỵ Binh đêm thao thức Chiến xa về bố trí tại Dầu Giây Mắt căm hờn không ai ngủ đêm nay Chờ giây phút xông pha vào chiến trận Giặc về đây gây bao niềm oán hận Gieo ly tan trên mảnh đất quê hương Đêm hôm nay qua khắp những nẻo dường Trong kiêu hảnh quân ta về Long Khánh
Thư cho em gởi về từ chiến trận Trong tháng ngày binh lửa khắp quê ta Xa khu vườn đàn bướm nhỏ vờn hoa Râm bóng mát cây dừa ôm trái ngọt Dưới đồng sâu giọng hò ai thánh thót Mái tranh nghèo lời mẹ hát ru con Anh ra đi vì bổn phận nước non Chưa trở lại như một lần hẹn ước Nếu hôm nay thuyền xuôi về bến nước Anh chưa về em có mỏi mòn trông ? Bao thu buồn rồi đến những chiều đông Thuyền vắng khách em về trong cô lẻ Nếu hôm nay anh không về thăm mẹ Chắc mẹ buồn nên tóc đổi thay màu Xuân đã tàn rồi hè cũng qua mau Bao thương nhớ chất chồng lên tóc trắng Nếu hôm nay chuyến xe về thôn vắng Anh chưa về em có đợi chờ không ? Bao nhiêu năm anh vào cuộc phiêu bồng Chưa có chuyến xe đưa người trở lại Chiều quan ải nhớ em buồn ái ngại Thương mẹ hiền năm tháng mõi mòn trông Pháo tháp buồn nhìn én liệng bên sông Thư vội viết thăm em từ chiến trận