Saturday, December 19, 2009

Nhìn Tuyết Rơi Chợt Dâng Nỗi Đau Thẩm 19.12.2009


NHÌN TUYẾT RƠI
CHỢT DÂNG NỖI ĐAU THẦM

Muốn bắt chước người: chưởi khan mấy tiếng
Mà vẫn chưa thấy " đã " tận đáy lòng
Tội chúng nó: bán Đất, Sông, Núi, Biển
Còn lời nào đủ nghiã CHƯỞI hay không?

Khi chúng nó đi đêm, cúi lòn, xin xỏ
Là lúc dân đen tất tả ngược xuôi
Giữa thời buổi chúng gọi là mở ngõ
Dân vẫn nghèo. Đảng: một lũ đười ươi!

A! Đười ươi còn biết thương đồng loại
Còn chúng lo mãi quốc để cầu vinh
Khi cuồng sóng dậy phong ba Nam Hải
Chúng lặng thinh để tàu cộng hiếp dân mình!

Lũ khốn kiếp! Một loài vô liêm sĩ!
Đội láng giềng, đạp dân tộc bấy lâu
Thương bao kẻ mang nhiệt tâm, thiện chí
Đang oằn mình trong ngục tối, tù sâu.

Những mặt nạ mang sắc màu đổi mới
Với thênh thang phố xá đẹp như mơ
Chỉ là cảnh ngụy trang, là bánh vẽ
Lùa hảo tâm của những kẻ...ngây thơ !

Thương nòi giống sau 60 năm cộng sản
Vẫn lầm than vì một đám vô tâm
Lòng vời vợi nghĩ về cơn quốc nạn
Nhìn tuyết rơi chợt dâng nỗi đau thầm.

HUY VĂN ( HVC )
( Lebanon, PA ngày bão tuyết 19-12-2009)

No comments:

Post a Comment