Wednesday, October 7, 2009

Thơ Mường Giang và Chiến Hữu


NGƯỜI PHẾ BINH GIÀ
CHẾT ÐÊM QUA

có lần từ Mỹ về Phan Thiết
theo bạn nhậu chơi tận Phú Long
bửa tiệc nhà giàu đầy rượu thịt
đời vui như lạc cảnh tiên bồng

đang lúc ngã ngiêng cười ngặt nghẽo
bổng ai vừa trổi khúc bi ca
tiếng đờn vọng cổ hờn,than,oán
não nuột trời ơi, nước mắt hoà

ra ngõ gặp anh người hát dạo
cụt chân, mù mắt, lết xe lăn
phong trần nhuộm bạc đời trai trẻ
nhưng nét nam nhân vẫn khắc hằn

Mấy chục năm sầu, bao biển lệ
mà anh vẫn giữ áo hoa rừng
chiến y chằng chịt trăm lần vá
bạc phếch, đoạn trường lắm thãm thương

anh hát toàn bài chinh chiến cũ
điệu ru nước mắt, nát tim người
hò, xề, sang, xứ như oà thét
khiến kẽ vong gia cũng tã tơi

tàn tiệc mỗi người trôi một nẽo
loạn ly đời thế, mấy ai vui ?
tôi về xứ lạ làm bồi Mỹ
quên chuyện long đong, khóc lẫn cười

nhân có bạn từ Phan Thiết tới,
hỏi tin người hát dạo thưong binh
mới hay anh đã ôm đàn chết
giữa một đêm mưa trước mái đình

buổi đó vì đời làm lính trận
tàn cơn lửa loạn chịu thương đau
nay trơ nấm đât hoang vô chủ
định mệnh gì đâu quá nghẹn ngào.

Xóm Cồn
Tháng 10=2009
Mường Giang




Lính trận

Trời tháng bảy mưa dầm dề cả tháng
Đi hành quân gạo xấy dắt ngang hong
Buổi dừng quân ăn ngồi trên bờ đất
Nuốt nửa chừng mắc nghẹn cổ khô rân

Khõa nước ruộng một bụm tay nuốt vội
Mưa ào ào nước nhỏ giọt sau lưng
Đường hành quân còn dài đi chưa hết
Mùa mưa nầy chiến dịch chắc đâu ngừng?

Đôi giày vãi uớt hoài không khô được
Màu úa phèn vàng lên nửa ống quần
Ngày tháng trôi theo từng ngày chiến trận
Khắp vùng lầy khu chiến địaTiền Giang

Bửa máy bay đổ quân qua Chợ Gạo
Đêm ngủ nằm tàu chở sáng Hàm Luông
Rừng dừa nước Long An vùng tối đất
Qua Cái Bè, Cái Lậy giáp Kiến Phong

Thuốc Ruby hai ngón tay vàng cháy
Thức canh chừng chờ giặc hút không thôi
Bi đong rượu ấm lòng vài hớp nhỏ
Uống cầm chừng cho đêm trắng qua mau

Thân lính trận có giờ đâu suy nghĩ
Ngày ở nhà bù khú bạn say sưa
Khắp động gái cho qua ngày ân ái
Tình yêu chi cho bận bịu thê nhi!

Thời chính chiến có gì đâu giử được
Máng đời theo dòng nước lủ phong cuồng
Ai biết được ngày mai ra chiến trận
Có còn vể hay nằm chết phơi xương?!

Hoàng Chương




CHUYẾN HÀNH QUÂN ĐẦU ĐỜI

Theo đơn vị hành quân vùng Châu Đốc
Mùa nước lên, lúa sạ ngập đầy đồng
Đi tìm giặc chỉ thấy toàn lũ chuột
Thèm chất tươi, thịt nướng thật ấm lòng .

Ngày ướt vớ, đêm mang giày ngủ võng
Sáng, trưa, chiều, tối cũng lấm bùn hôi
Đêm chờ sáng, Poncho trùm chống muỗi
Ướt triền miên, đời lính cực thì thôi !

Ngồi " Cua sắt " vượt rừng tràm, ruộng lỡ
Qua Tịnh Biên, Vĩnh Tế, xuống núi Dài
Rừng Thất Sơn một thuở đẹp liêu trai
Nay xơ xác, hoang tàn, trơ đất đá .

Máu lại đổ trên bụi cây, khóm lá
Đêm đổi quân, ngày đánh chốt, phá kiềng
Pháo, đạn, bom, mìn bẫy nổ liên miên
Địch cố thủ, hạ quyết tâm chống đỡ .

Chuẩn Uý " sữa " thét gào cho bớt sợ
Miệng " Xung phong !" mà bụng thắt từng hồi
Như khinh binh: cũng ăn đứng, ngủ ngồi
Ôm lựu đạn thức trắng đêm trám tuyến .

Mùi tử khí theo khói đưa, lửa quyện
Xác phơi mình chờ đêm xuống mang đi
Bài vọng cổ. Trời ơi! Ai cất tiếng!
Xuống câu Xề nghe não nuột, lâm ly !

Bịch gạo xấy một tuần chưa nhai hết
Thuốc vàng tay, cổ rát, nứt môi khô
Máu còn rơi, người còn quấn Poncho
Ôm ghì súng, mắt cay nhoà mỏi mệt .

Rồi cũng xong đợt hành quân gian khổ
Mừng cho ta, buồn cho kẻ không may
Tạm lìa xa chốn bom rơi, đạn nổ
Chào Thất Sơn, ta xuống núi hôm nay .

( Núi Dài, Thất Sơn, Châu Đốc
Tháng 10-1973 )




Trực thăng vận

Trực thăng thả xuống đồng mênh mông
Cánh quạt xoấy vòng loang loáng nước
Đoàn quân từng toán nhảy ngang hong
Ba lô, súng đạn , mang theo nặng
Ngập lúng ngang lưng gió quạt đầu
Đám năn cao phất phơ ngang mặt
Đoàn quân đội hình ở thế tấn công
Phía trước mặt khu rừng tràm trầm uất
Dàn hàng ngang hò hét xung phong
Nước tung toé vài thằng bị trúng
Đạn quân thù xối xã bắn ra
Tay súng chưa bóp cò nhả đạn
Đã vội ra đi! -Bạn bè xôi máu
Trận chiến đấu một mất một còn
Chiếm bìa rừng xác thù phơi bờ đất
Cũng mấy thằng, cùng giống da vàng!
Đoàn quân xã hơi buổi tối bìa rừng
Treo võng nhựa ngã lưng chưa ngủ
Thương mấy thằng vừa chết mắt rưng..!

Hoàng Chương
Hành quân vùng Cái Bè giáp ranh Cao Lảnh Kiến Phong năm 69



CHIỀU QUA BẮC
VÀM CỐNG

Buổi chiều, mưa đổ trên sông vắng
Công voa dừng lại đợi chuyến phà
Bến Bắc chập chờn trong sương trắng
Một dòng trăn trở đục phù sa .


Chiều qua sông thoáng buồn se sắt
Mưa thấm Poncho, lạnh cõi lòng
Lạnh tràn lên mắt, lên thép súng
Lính trẻ xa nhà nhớ viễn vông .

Ta qua sông. Thì đang qua sông !
Mây mù giăng lối, trắng mênh mông
Mưa đọng hạt mềm trên nón sắt
Từng giọt rơi thầm vào hư không .

Con đò đẩy ngược để thả xuôi
Chòng chành sóng vỗ, lục bình trôi
Lính cũng phong trần trên vạn lối
Bềnh bồng như đám lục bình thôi !

Đường ra mặt trận vùng châu thổ
Mang dấu phù sa, lấm đất màu
Giày saut lết bết, mưa lầy lội
Mỗi bước chân qua, một nỗi sầu .

Tuổi trẻ thở dài vì chinh chiến
Chiều qua Vàm Cống thoáng chạnh lòng
Bên bồi, bên lở, sông vẫn đục
Cho đến bao giờ nước lại trong ?

HUY VĂN
( Trên đường vào Chi Lăng , Thất Sơn )
10-1973

No comments:

Post a Comment