Saturday, April 3, 2010

Trận chiến cuối cùng

[Thân tặng các chiến hửu CĐ 2 TĐ 15 LĐ III KB]

Tôi muốn viết những bài thơ đời lính
Kể chuyện buồn ngày vượt suối lên non
Những bửa cơm dưa muối nuốt không ngon
Cơn mưa lũ đầu mùa nghe ướt mặt
Tôi vẫn nhớ những đêm dài thức giấc
Nghe đạn thù cày nát lổ châu mai
Ánh hỏa châu soi sáng bóng đêm dài
Tiếng xích sắt rền vang trong đêm vắng
Tôi không quên ngày Tây Ninh cháy nắng
Về Trị Tâm bụi đỏ lá cây rừng
Có đoàn người di tản ganh còng lưng
Họ lìa bỏ nơi chôn nhau , cắt rún
Tôi đã nghe tiếng pháo thù vỡ vụn
Chiều Khiêm Hanh trận địa chiến kinh hồn
Bạn bè tôi nấm mộ mới vừa chôn
Hàng nến đỏ lập lòe như máu đổ
Tôi đóng quân một chiều bên quốc lộ
Từ Trảng Bom đường về tới Dầu Giây
Nghe tiếng bom và đạn pháo rơi đầy
Nhìn vết xích cày lên đường sỏi đá
Tôi đi qua trường Long Thành không lạ
Với con đường về ngả ba Thái Lan
Đến Phước Tuy đêm xuống ngủ vội vàng
Trời rựng sáng quân thù chờ đối mặt
Tôi băng ngang cầu Cỏ May nắng tắt
Đêm đã về súng thù vọng cuối đường
Phá sập cầu ngăn chận lũ Bắc phương
Như thú dữ săn mồi trong đêm tối
Tôi cúi mặt khóc thương người đồng đội
Đã hi sinh trên đường về Vũng Tàu
Thiết vận xa bốc cháy xác còn đâu
Người còn sống đội pháo về Bến Đá
Tôi nhớ mãi trên chiếc thuyền đánh cá
Đồng đội tôi những người lính Kỵ Binh
Rời quê hương vào một cuộc hành trình
Xa đất mẹ không hẹn ngày trở lại
Tôi muốn viết bài thơ trong ái ngại
Ba mươi lăm năm nổi nhớ không rời
Tháng Tư đen buồn vong quốc người ơi
Trên xứ lạ những tháng ngày quay quắt .

Thiên Chương [khóa 8/72] CĐ 2/15 TK

No comments:

Post a Comment